Cha rất tận tụy mà tỏ ra không tận tụy.Mấy tháng được họ mặc áo sơ mi thông thường, nay họ mặc rộng như bồng bột, bao nhiếm hay mặc châït rất châït bó thân tựïa đòn bánh tét.Mặt họ hình như bị đổi dạng, hơi sần và các mụn cám, mụn cồi, mụn bọc nữa, thi đua mọc lên.Lắm lúc mẹ mang con nặng nhọc, song không dám âu sầu vì muốn con sau nầy vui tươi.Nhiều em gái bị họ chê là liễu bồ, hiểu đúng nghĩa của tiếng.Đến lúc hoa niên về dào dạt trong tâm hồn, tình cảm họ tăng cường độ.Mẹ bắt họ làm gì, họ nhớ thì làm, quên thì thoiâ.Người lớn có rầy thì họ cho là bó buộc, là hủ lậu.Con nhớ không con! Thì ra vạn vật tốt đẹp huyền bí quá.Sống êm đềm trong tay mẹ hiền, bên bóng cha, giữa sự nuông chiều của anh chị, bà con.