Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua.Ừ, đúng rồi, con dẫn các em đi mua…Nó dường như là phản ứng của sự sở hữu đạo đức và sáng tạo.Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí.Tiếng còi xe ngoài đường vẫn ngân đều.À, thì ra… Tiếng reo ngô nghê trước hai con chó của thằng em tôi làm tôi giật mình.Mặc dù khi mượn lời anh bác sỹ, tôi cũng đính kèm luôn chút tin tưởng khi nó khá trùng hợp với phỏng đoán của mình.Với bác gái, tôi không dám im lặng khi bác hỏi.Trước đây tôi sợ sự ra đi của mình làm họ đau đớn, hoảng loạn.Cái đuôi nó rơi xuống màn hình.
