Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim.Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả.Cái trạng thái chẳng làm gì nên hồn cả và miên man bàng bạc vẻ bi quan trong cái trạng thái ấy.Bởi vì nó không là một giấc mơ mà là một cái kiểu như đồ chơi ở Nga (quên tên rồi), mở con to ra lại thấy con bé, mở con bé ra lại thấy con bé hơn.Bạn muốn đem lại cho họ những điều hơn thế.Thiếp đi với bàn tay nàng run rẩy trên ngực…Hồn nhiên đến đáng sợ.Không phải là giáo huấn, chỉ ra chân lí hay giác ngộ cho quí bà nọ.Ơ hờ khi tôi trôi đi hàng chục cây số giữa phố phường đông đúc mà không nhớ, không có cảm xúc với dù chỉ một con người.Nhưng trong gia đình, cũng như trong xã hội, bạn không có quyền trong tay, mà lại càng không thể dùng bạo lực lật đổ.