Tôi không hiểu tại sao như vậy.vạn sự đều tuỳ thuộc vấn đề đó cả.Làm được một công việc mệt nhọc, lòng tự tin của bạn sẽ tăng lên.Và cả khi ta thấy nhiệm vụ quá sức ta, ta phải chịu thua, mà ta vẫn nghĩ rằng nếu bắt sức ta làm thêm được cái gì nữa thì ta ít bất mãn hơn.Sự tiếp tế thời gian mặc dầu rất đều đặn mà lại bị hạn chế một cách khắc nghiệt.Vậy đợi tới tuần sau hoặc ngày mai là việc không lợi gì cả.Vậy tôi xin lập lại và lập lại lần nữa rằng: nên khởi sự một cách bình tĩnh, khiêm tốn.Bạn cho điều đó là tự nhiên phải không? Vậy thì tại sao bạn lại ngạc nhiên khi tôi bảo rằng mỗi ngày trung bình bỏ ra một giờ luyên trí, sẽ làm cho óc bạn hoạt động hăng hái lên luôn luôn?Quyết tâm ngừng công việc lại để tránh cái nguy đó, là một giải pháp vô ích.Tiểu thuyết đó là cuốn Aurora Leigh mà tác giả là E.
