Trong mắt họ, bạn là một cậu chàng hơi trẻ con, thật thà và vui tính.Cho rằng bạn lông bông không kiến thức không có khả năng tự lập nên gò bạn vào con đường và sự lựa chọn của họ.Hề, mọi khi đi một mình, bây giờ có ông anh ngồi cũng đỡ chán.Cũng vì ít trải qua mà tôi chưa đủ hiểu họ để làm họ có thể hiểu lại tôi.Chẳng có gì đáng bực cả.Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ.Họ bị im lặng, cuồng miệng quá rồi.Bây giờ thì chúng tôi sống trong một thế giới khác.Và cố sống tốt đến chừng nào còn có thể.Tôi chỉ thấy rầu rĩ.
