Khi đã điều khiển phần tử vô kỷ luật nhất trong cơ thể phức tạp của ta thì ta phải tròng ngay ách vào cổ nó.Hạnh phúc của bạn - cái vật quý ta cố nắm chặt mà nó vãn cứ thoát được ấy - cũng tuỳ thuộc vấn đề đó.Nguy hiểm thứ nhất, ghê gớm lắm, là thành một người trong bọn khả ố nhất, khó chịu nhất: bọn thông thái rởm.Nghệ thuật là cao quý, nhưng không phải là cao quý nhất.Lẽ nhân quả bao bọc vũ trụ.Loại sách để học đó ở Luân Đôn không thiếu gì.Ta hoàn toàn có thể kiểm soát bộ máy suy nghĩ của ta được.Mà cũng không ai lãnh nó nhiều hơn hoặc ít hơn bạn.Các triết gia đã giảng-nghĩa không gian mà không giảng nghĩa thời gian.Nhưng tôi nhấn mạnh rằng văn chương không bao gồm hết khu vực hiểu biết của loài người.