Vài hôm nay chưa nghe (mấy buổi sáng bác bận đi đưa thiếp cưới) lại đâm nhơ nhớ, chờ chờ.Không hiểu sao chữ trở nên xấu tệ.Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Để chờ một sự thật tươi đẹp.Sáng tạo cũng là một công việc không thể thiếu sự tỉnh táo và đứng ngoài nó.Mẹ bảo: Sao? Tôi cười: Bệnh viện tâm thần ấy.Tuổi già đang đến, mẹ cần tình yêu thương của những đứa con.Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn.Bạn cũng thấy mình có kinh nghiệm về chuyện này đấy chứ.Bạn muốn về nhà viết quá.